0
(Kỹ năng Sống) - Một bà lão gần 70 tuổi hàng ngày lên viện, chăm sóc bệnh nhân thuê, nhặt ve chai để kiếm chút tiền trang trải cho cuộc sống.


Ở
khoa thận nhân tạo nơi tôi “công tác”, có một bà lão gần 70 tuổi nhưng
vẫn khá nhanh nhẹn và hoạt bát. Hoàn cảnh gia đình bà rất khó khăn, bà
có chồng là liệt sỹ, còn cô con gái đã có gia đình riêng nhưng cuộc sống
chẳng dư dả gì. Hàng ngày bà lên viện, chăm sóc bệnh nhân thuê, nhặt ve
chai để kiếm chút tiền trang trải cho cuộc sống.
Cạnh
tôi, là chị bệnh nhân mắc bệnh tiểu đường. Tuy còn trẻ nhưng trong
người mang hai trọng bệnh nên sức khỏe rất yếu. Hàng ngày, mỗi khi đến
“cơ quan” tôi đều thấy chị nhờ bà cụ lúc thì đi nộp tiền bảo hiểm, lúc
đi lấy quả lọc, lúc thì mua hộ lon nước ngọt… Nhưng mà cụ rất vui vẻ và
nhiệt tình vì cụ nghĩ giúp đỡ mọi người là việc nên làm. Khiến nhiều
người trong phòng bệnh xì xào to nhỏ, vì thấy chị còn trẻ mà lại đi sai
bà lão làm hộ mình.
Tuy nhiên mỗi lần bà cụ đi mua
về, chị chẳng bao giờ lấy tiền trả lại. Chị tâm sự với tôi rằng, chị
thấy hoàn cảnh của bà cụ khó khăn, nhưng cùng cảnh bệnh nhân muốn biếu
cụ ít tiền chắc cụ cũng không lấy. Thôi thì nhờ cụ việc này, việc kia
cũng là cái cớ để biếu cụ ít tiền, có thế cụ mới vui vẻ nhận chứ.
Lúc đó tôi mới thấy cách “cho” của chị quả là “Được lòng người nhận, vui lòng người cho”